[Dịch] đừng cho bọn trẻ ăn cá sống

Tôi xin dịch lại một câu trả lời trên Quora.

Hỏi: Đàn ông cảm thấy thế nào về người phụ nữ không chú trọng đến vẻ bề ngoài.

Câu trả lời của Lex Cooke:

Khi tôi được khoảng 5 tuổi gì đó, tôi rất thích ăn món salad cá ngừ trong bữa trưa. Tất nhiên tôi không biết làm món đó như thế nào, mẹ tôi luôn làm nó cho tôi còn việc của tôi chỉ là thưởng thức. Một ngày nọ, mẹ tôi bận và người trông trẻ đến chăm sóc tôi. Vào buổi trưa, cô ấy hỏi tôi muốn ăn gì, và tôi trả lời “cá ngừ”. Cô ấy hỏi thêm có phải tôi nói đến món salad không và tôi đã nói chỉ cá ngừ thôi. Thế là mọi thứ trở nên khó hiểu.

“Thế không có cần tây hay gì à?” – , cô ấy hỏi

“Chỉ cá ngừ thôi”

Cô ấy lúng túng, “vậy là sốt mayonnaise và cá ngừ?”

Lúc đó tôi chẳng thể hiểu tại sao cô ấy lại không hiểu yêu cầu hết sức đơn giản của mình. “Không, chỉ cá ngừ, theo nghĩa đen”, tôi trả lời (lúc 5 tuổi thì chắc tôi không biết dùng từ “theo nghĩa đen” đâu, nhưng cứ cho là thế đi). Lúc này cô ấy thực sự cảm thấy bối rối, “vậy là em muốn cà ngừ, ăn luôn từ trong hộp, như mèo à?”

Lúc này tôi chỉ biết nhìn cô ấy chằm chằm. Tôi chưa từng nuôi mèo nên cũng chẳng biết nó ăn uống ra sao cả. Tất nhiên tôi biết tôi không phải là mèo. Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến mèo cơ chứ, tôi chỉ muốn ăn trưa thôi, nên tôi trả lời, “à ừm, chắc vậy đấy”

Cô ấy lắc đầu, rồi khui một hộp cá ngừ đổ vào đĩa, mang đến trước mặt tôi. Tôi cúi nhìn cái đĩa, vẻ kinh tởm, rồi ngước lên nhìn cô trông trẻ. Cô ấy đáp lại bằng ánh mắt tò mò xen lẫn hoang mang.

May mắn thay (hoặc tệ thay đối với cô trông trẻ), đúng lúc đó mẹ tôi về và bước vào bếp. (Tôi sẽ không kể kỹ đoạn đối thoại xảy ra, vì phần mở đầu đã quá dài và có vẻ lạc đề rồi). Me tôi rất bối rối về việc cô trông trẻ cho tôi ăn trưa bằng đồ ăn cho mèo. Về phần mình, tôi cũng rất bối rối về việc cô ấy làm cho món cá ngừ ngon lành trở nên kinh tởm nhường ấy. Còn cô giúp việc, có thể, sẽ nghĩ tôi và mẹ tôi đang chơi khăm cô ấy. Thật đúng là thảm họa. Sau đó tôi không thấy mẹ tôi thuê cô ấy thêm lần nào nữa.

Vài năm sau tôi mới hiểu đầu cua tai nheo mọi chuyện sau một lần phải phụ mẹ làm salad cá ngừ.

Vấn đề là, tôi thực sự yêu thích món salad cá ngừ, nhưng hoàn toàn không hiểu các công đoạn cần chuẩn bị để tạo ra nó. Tôi không biết về các nguyên liệu và chỉ dẫn, nên tự đặt ra gỉa định rằng món cá ngừ tôi ưa thích là loại bình thường, cơ bản, tinh khiết, và có thể trộn thêm gia vị nếu cần. Tôi không thích gia vị nên khi được hỏi, tôi trả lời “nguyên bản”.

Tôi nghĩ rằng phần lớn đàn ông nghĩ về công việc trang điểm của phụ nữ giống như hiểu biết của đứa trẻ 5 tuổi về các công đoạn chế biến salad cá ngừ. Đó là thứ mà chúng tôi, thẳng thắn mà nói, không để tâm nhiều, mà nếu có để ý thì cũng chỉ biết là một cái gì đó có vẻ thiếu mà chẳng thế đưa ra nhận xét xem mình thích cái nào hơn.

Nếu đến đây bạn vẫn tiếp tục đọc thì đây là câu trả lời mà tôi muốn viết ngay từ đầu:

Hầu hết đàn ông không dành thời gian quan tâm đến phục sức của phụ nữ, nếu phục sức đó làm chúng tôi suy nghĩ về việc trang điểm của bạn, hẳn bạn đã làm gì sai.

Nên nhớ, một người đàn ông mà nói: “Tôi thích phụ nữ không trang điểm”, thì cũng giống đứa trẻ 5 tuổi đòi ăn cá ngừ sống cho mèo thôi. Bạn chỉ cân mỉm cười gật đầu, hoặc phản ứng thế nào cũng được, nhưng hãy tiếp tục diện đồ và trang điểm… Nhớ đừng bao giờ cho bọn trẻ 5 tuổi ăn cá cho mèo, mặc cho chúng có nói thế nào, nếu không bạn sẽ mất công việc trông trẻ. Tôi thề đấy.